HUYỀN NHIỆM CỦA CÕI
SÁNG TẠO
Thiên Trình
Thiên Trình
Phi thuyền Mariner IV đã làm chúng ta kinh ngạc. Phi thuyền nầy du hành
134.000.000 dặm Anh để chụp hình hành tinh kề cận chúng ta, sao Hỏa (Mars).
Nó lao vào không gian với vận tốc hơn
20.000 dặm một giờ trải 8 tháng rưỡi. Rồi đúng lúc khi nó đến trong khoảng cách
với sao Hỏa là 61.000 dặm, suốt 24 phút bay ngang sao Hỏa, phi thuyền chụp được
22 bức hình bằng máy ảnh truyền hình của nó.
Máy ảnh của Mariner đã quan sát và chụp ảnh quang cảnh huyền
diệu của sao Hỏa. Mỗi một bức ảnh chứa dữ liệu đến 12 giờ quay trên băng từ và
sau đó qua các tín hiệu điện tử nó gởi các bức hình đó về trái đất cách xa đến
hàng triệu dặm. Mỗi bức hình cần đến 8 giờ rưỡi mới chuyển về đến các máy vi
tính của chúng ta được.
Bức ảnh #11 (no.11) của phi thuyền được các nhà khoa học của
Phòng thí nghiệm Jet Propulsion miêu tả như là “một trong những bức ảnh khoa
học rất đáng kể của thời đại”.
Mariner IV đã làm nhiều việc khác cho chúng ta trên cuộc hành
trình lâu dài, cô độc của nó. Thông tin khoa học đã phát lộ nhiều bí mật của vũ
trụ chúng ta.
Nhưng hãy chờ một phút!
Sao Hỏa là một trong các hành tinh gần gũi trong thái dương
hệ nhỏ bé của chúng ta và các nhà khoa học bảo cùng chúng ta rằng có hơn nhiều
triệu thái dương hệ như vậy, xa hơn tầm nhìn mà viễn vọng kính mạnh nhất có thể
nhìn thấy. Tâm trí nhỏ bé của chúng ta thậm chí không thể bắt đầu am hiểu tính
cách bao la của vũ trụ mình.
Như Kinh thánh nói, chỉ người ngu dại mới nói trong lòng mình
rằng, “không có Đức Chúa Trời”. Vì cớ các tầng trời rao truyền vinh quang của
Đức Chúa Trời, bầu trời bày tỏ công việc tay Ngài làm.Ngày nầy giảng về vinh
quang của Đức Chúa Trời cho ngày kia, đêm nầy truyền tri thức về Đức Chúa Trời
cho đêm nọ. Chẳng có tiếng, chẳng có lời nói; cũng không ai nghe âm thanh của
chúng. Nhưng tiếng của chúng dội vang khắp đất và lời của chúng truyền đến tận
cùng thế giới” (Thi. 19:1-4, bản 2010).
Vũ trụ ở mọi nơi đều bày tỏ, trật tự, hệ thống và mục đích.
Các định luật của cõi thiên nhiên tác nhiệm cách hoàn hảo và đáng tin cậy. Nhờ
có chúng mà chúng ta sống hằng ngày. Khi bạn nghiên cứu một chiếc lá cây, một
hạt tuyết, một cánh bướm hay thậm chí một hạt bụi bằng kính hiển vi mạnh nhất,
bạn khám phá kiểu mẫu, sự hài hòa và vẻ đẹp vượt quá bất cứ điều gì con người
có thể tạo nên.
Một người cha và cậu con trai leo lên một ngọn núi trong
chuyến đi cắm trại. Họ thuê một người hướng dẫn và đi theo con đường mòn suốt
một tuần lễ, khám phá rừng cây và núi non. Cậu bé ngạc nhiên đến sững sờ vì
nhiều lần qua khả năng của người hướng dẫn, cậu thấy nhiều điều chưa hề thấy
đối với một ngưới bình thường.
Một ngày kia sau khi người hướng dẫn già nêu lên vài bí mật
ẩn giấu của cõi thiên nhiên, chàng trai nói, “thưa ông, ông có thể thấy Đức
Chúa Trời chăng?”.
Nhà vạn vật già dặn trả lời, “con ta ơi, càng lúc càng khó
thấy bất cứ điều gì khác khi ta bị mất hút trong rừng cây”.
Một nhà khoa học nói, “vũ trụ không có thể được giải thích
trên nền tảng duy vật hay cơ khí, như lần kia có ai đó đã thích suy nghĩ. Trong
tâm trí của người biết suy nghĩ, thì mọi khám phá mới của khoa học làm khơi sâu
cảm thức kinh ngạc về sự kiến trúc trái đất và thế giới không gian—và sự kinh
ngạc càng đem chúng ta đến gần sự thờ phượng.
Không có lời giải thích nào về nguồn gốc vạn vật có thể thay
thế cho lời tuyên bố trang trọng mà Kinh thánh dùng để mở đầu, “Ban đầu Đức
Chúa Trời đã sáng tạo các từng trời và địa cầu”. Các nổ lực yếu ớt nhưng vô
hiệu đã được đưa ra để phản chứng lại lời tuyên bố trên.
Các điều lạ lùng trong cõi sáng tạo của Đức Chúa Trời khiến
chúng ta kinh ngạc. Hãy lấy thí dụ về huyền bí của con lươn. Chủng loại hải sản
nầy đều di trú khi đến tuổi trưởng thành, từ ao hồ và sông ngòi mọi nơi để đi
đến vùng nước sâu ở gần Bermuda (vịnh Caribe ở Trung Mỹ). Một số khác đến từ
Châu Âu sau khi vượt qua hàng ngàn dặm trong đại dương. Tại Bermuda, chúng đã
sinh đẻ và sau đó thì chết. Nhưng con cái của chúng, dù không có bố mẹ dẫn dắt,
đã tìm đường trở về, không chỉ đến các bờ biển, bờ hồ, nhưng cũng đến chính con
sông, hồ hay ao mà từ đó bố mẹ chúng đã ra đi.
Xin hiểu điều nầy. Không có một con lươn Châu Mỹ nào bị bắt
được ở Châu Âu, hay con lươn thuộc Châu Âu sống ở vùng nước đất Mỹ. Một điều
kinh ngạc khác là sự trưởng thành của lươn Châu Âu chậm trễ một năm hay lâu hơn
nữa, vì cớ chúng có cuộc hành trình di trú xa hơn.
Hay lấy loài chim óc cau, màu vàng anh ở Thái bình dương làm
ví dụ. Chúng nó sinh con ở Alaska và trú qua mùa đông ở Hawaii. Có 2000 dặm
đường không dấu vết trên đại dương, cách xa giữa hai địa điểm đó. Tuy nhiên vài
tuần lễ sau khi chim bố mẹ ra đi đến Hawaii, các con cái của chúng cũng theo
chúng, dù không ai hướng dẫn khi vượt qua đại dương. Làm sao có thể có việc đó?
Đây là một sự việc lạ lùng khác nữa về thế giới diệu kỳ của Đức Chúa Trời. Điều
nầy không thể xảy ra như là kết quả của sự ngẫu nhiên.
Một huyền nhiệm khác của cõi sáng tạo là hệ thống kiểm soát
và làm cho thăng bằng của Đức Chúa Trời đặt trong vũ trụ. Những hệ thống nầy
ngăn ngừa bất cứ loài động vật nào, côn trùng hay bệnh tật nào đó không thể
tràn ngập trái đất. Sự thay đổi nhỏ nhất trong kiểu dáng của vài loài thảo mộc,
động vật hay côn trùng nào đó cũng có thể dễ dàng khiến cho chúng quét sạch
nhân loại, nên Đức Chúa Trời chăm sóc cõi sáng tạo của Ngài.
Tôi nhớ lại một cậu bé đã kết thúc lời cầu nguyện của em theo
cách nầy: “lạy Đức Chúa Trời thân ái, xin chăm sóc chính Ngài. Nếu có bất cứ
điều gì xảy ra cho Ngài, tất cả chúng con đều chết hết”.
Song le nhiều người muốn xóa tên Đức Chúa Trời, cho rằng Ngài
chỉ là một nhân vật giả tưởng trong truyện thần thoại. Tại sao? Thứ nhất, vì cớ
Ngài vượt ra ngoài tầm am hiểu của họ; thứ hai, vì cớ họ không muốn ôm ấp ý
tưởng gặp gỡ Ngài như Quan án của họ.
Nên con người nhắm mắt, và chơi trò con đà điểu—chúi đầu
xuống đống cát, là các niềm ao ước hư không để quên Đức Chúa Trời! “Không ai
quá đui mù như những người không chịu nhìn thấy!”.
Con người trở nên đui mù với các sự kiện nầy là dường nào khi
họ nỗ lực làm ngơ với Đức Chúa Trời. Loài người không còn có thể lố bịch hơn
khi họ cố giải thích nguồn gốc sự sống và vũ rụ chúng ta mà không nhìn nhận
Ngài là Tác giả.
Khi chúng ta để cho loài người ngăn cản Đức Chúa Trời quyết
định chúng ta từ đâu đến đây, chúng ta đang ở đâu, và chúng ta sắp đi đến đâu,
chúng ta bị kết thúc trong hư không vô nghĩa. Thí dụ tạp chí Time (Thời báo) có
ghi, “ một điều sớm được sáng tỏ là chỉ lý trí không thể giải đáp mọi vấn đề
của con người, không thể dự bị những gì anh ta rất cần đến, hay đem lại trật tự
và mục đích cho vũ trụ”. Nên con người phát minh ra các vị thần để thay
thế--lịch sử, quốc gia, khung cảnh. Nhưng cuối cùng, mọi điều nầy chỉ đưa họ
trở lại thông điệp mà hầu như không ai chịu nỗi, là con người cô độc trong
cosmos vô nghĩa, chỉ khuất phục dưới các quyền lực đui mù của sự tiến hóa và
chịu trách nhiệm với chính mình”.
Ai muốn giao vận mạng của loài người và vũ trụ vào tay con
người? Ý tưởng nầy khủng khiếp biết bao! Con người không đủ khả năng làm Đức
Chúa Trời cho mình.
Đức Chúa Trời vĩ đại
nầy, Đấng đã sáng tạo vũ trụ của chúng ta, vẫn còn lưu tâm cõi sáng tạo của
Ngài. Ngài đang tìm cách với tới con người để nói cho họ rằng Ngài yêu thương
họ. Ngài đang nỗ lực xuyên phá bóng tối trong tấm lòng con người. Ngài muốn cứu
chuộc và cứu rỗi họ. Kinh thánh chép, “ vì Đức Chúa Trời yêu thương thế nhân,
đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy, không bị hư mất mà
được sự sống đời đời”( Giăng 3:16).
Bạn ơi, hãy tin Ngài ngay bây giờ!
Bạn ơi, hãy tin Ngài ngay bây giờ!
Nguồn: songdaoonline.com
****************************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét